寄题贯时轩诗

古人憩息地,不种凡草木。数竿何必多,可以慰幽独。

忘忧玩芳草,怡颜眄庭柯。岂无艳阳节,摇落将如何。

彼美轩中人,澹然对浮云。此君有佳处,心期暗相亲。

萧萧四时色,目击道逾妙。君看竹得风,天然向人笑。

注音版

jì tí guàn shí xuān shī寄题贯时轩诗sòng dài宋代hóng chú洪刍
gǔ rén qì xī dì.古人憩息地。bù zhǒng fán cǎo mù.不种凡草木。shù gān hé bì duō.数竿何必多。kě yǐ wèi yōu dú.可以慰幽独。wàng yōu wán fāng cǎo.忘忧玩芳草。yí yán miǎn tíng kē.怡颜眄庭柯。qǐ wú yàn yáng jié.岂无艳阳节。yáo luò jiāng rú hé.摇落将如何。bǐ měi xuān zhōng rén.彼美轩中人。dàn rán duì fú yún.澹然对浮云。cǐ jūn yǒu jiā chù.此君有佳处。xīn qī àn xiāng qīn.心期暗相亲。xiāo xiāo sì shí sè.萧萧四时色。mù jī dào yú miào.目击道逾妙。jūn kàn zhú dé fēng.君看竹得风。tiān rán xiàng rén xiào.天然向人笑。

^回到顶部^