有客

有客形容黯如漆,裙短不覆才到膝。不知两眼为谁青,但取高歌留白日。

读书十载北山中,泉石泠泠常溯风。兴狂便掣青萍剑,气奋欲挂扶桑弓。

年来上策献天子,彩笔挥成裂云绮。势蹋昆崙万仞峰,更倾百折东流水。

风云散合近如何,点额屡困空蹉跎。春草春花长驻世,祇应蜡屐扪青萝。

桂枝纠结徒相恋,下看世俗成滂沱。呜呼,下看世俗成滂沱,古来偃蹇何其多。

注音版

yǒu kè有客míng dài明代hán shàng guì韩上桂
yǒu kè xíng róng àn rú qī.有客形容黯如漆。qún duǎn bù fù cái dào xī.裙短不覆才到膝。bù zhī liǎng yǎn wèi shuí qīng.不知两眼为谁青。dàn qǔ gāo gē liú bái rì.但取高歌留白日。dú shū shí zài běi shān zhōng.读书十载北山中。quán shí líng líng cháng sù fēng.泉石泠泠常溯风。xìng kuáng biàn chè qīng píng jiàn.兴狂便掣青萍剑。qì fèn yù guà fú sāng gōng.气奋欲挂扶桑弓。nián lái shàng cè xiàn tiān zǐ.年来上策献天子。cǎi bǐ huī chéng liè yún qǐ.彩笔挥成裂云绮。shì tà kūn lún wàn rèn fēng.势蹋昆崙万仞峰。gèng qīng bǎi zhé dōng liú shuǐ.更倾百折东流水。fēng yún sàn hé jìn rú hé.风云散合近如何。diǎn é lǚ kùn kōng cuō tuó.点额屡困空蹉跎。chūn cǎo chūn huā zhǎng zhù shì.春草春花长驻世。qí yīng là jī mén qīng luó.祇应蜡屐扪青萝。guì zhī jiū jié tú xiāng liàn.桂枝纠结徒相恋。xià kàn shì sú chéng pāng tuó.下看世俗成滂沱。wū hū.呜呼。xià kàn shì sú chéng pāng tuó.下看世俗成滂沱。gǔ lái yǎn jiǎn hé qí duō.古来偃蹇何其多。

^回到顶部^