上山采蘼芜

上山采蘼芜,本是王孙草。王孙去不归,妾颜为谁好。

磨砖作明镜,照妾不见容。年年湘水上,洒泪向春风。

注音版

shàng shān cǎi mí wú上山采蘼芜míng dài明代hú kuí胡奎
shàng shān cǎi mí wú.上山采蘼芜。běn shì wáng sūn cǎo.本是王孙草。wáng sūn qù bù guī.王孙去不归。qiè yán wèi shuí hǎo.妾颜为谁好。mó zhuān zuò míng jìng.磨砖作明镜。zhào qiè bú jiàn róng.照妾不见容。nián nián xiāng shuǐ shàng.年年湘水上。sǎ lèi xiàng chūn fēng.洒泪向春风。

^回到顶部^