送黄鍊师还天台

吾闻天台山高四万八千丈,中有玉平之洞天。丹霞赤日照林壑,此地往往多神仙。

神仙中人不易得,黄公之孙有仙骨。放浪江湖四十年,春风落尽柳花碧。

海边楼观临蓬莱,何年飞舄从东来。丝纶五色诏遗逸,手把芙蓉朝玉台。

昔我题诗过方丈,令我临风倍惆怅。不见辽东一鹤归,步虚声落青天上。

我有一掬泪,不洒三十春。但哭市井交,何曾哭仙人。

我知仙人长不死,昼夜循环亦如此。

注音版

sòng huáng liàn shī hái tiān tāi送黄鍊师还天台míng dài明代hú kuí胡奎
wú wén tiān tāi shān gāo sì wàn bā qiān zhàng.吾闻天台山高四万八千丈。zhōng yǒu yù píng zhī dòng tiān.中有玉平之洞天。dān xiá chì rì zhào lín hè.丹霞赤日照林壑。cǐ dì wǎng wǎng duō shén xiān.此地往往多神仙。shén xiān zhōng rén bù yì dé.神仙中人不易得。huáng gōng zhī sūn yǒu xiān gǔ.黄公之孙有仙骨。fàng làng jiāng hú sì shí nián.放浪江湖四十年。chūn fēng luò jǐn liǔ huā bì.春风落尽柳花碧。hǎi biān lóu guān lín péng lái.海边楼观临蓬莱。hé nián fēi xì cóng dōng lái.何年飞舄从东来。sī lún wǔ sè zhào yí yì.丝纶五色诏遗逸。shǒu bà fú róng cháo yù tái.手把芙蓉朝玉台。xī wǒ tí shī guò fāng zhàng.昔我题诗过方丈。lìng wǒ lín fēng bèi chóu chàng.令我临风倍惆怅。bú jiàn liáo dōng yī hè guī.不见辽东一鹤归。bù xū shēng luò qīng tiān shàng.步虚声落青天上。wǒ yǒu yī jū lèi.我有一掬泪。bù sǎ sān shí chūn.不洒三十春。dàn kū shì jǐng jiāo.但哭市井交。hé zēng kū xiān rén.何曾哭仙人。wǒ zhī xiān rén zhǎng bù sǐ.我知仙人长不死。zhòu yè xún huán yì rú cǐ.昼夜循环亦如此。

^回到顶部^