山茶

严冬能独秀,浑不藉春风。
叶自经霜碧,花应斗日红。
望中几眩眼,高处欲燔空。
安得栽培手,移根向邑中。

注音版

shān chá山茶sòng dài宋代guō yìn郭印
yán dōng néng dú xiù.严冬能独秀。hún bù jí chūn fēng.浑不藉春风。yè zì jīng shuāng bì.叶自经霜碧。huā yīng dòu rì hóng.花应斗日红。wàng zhōng jǐ xuàn yǎn.望中几眩眼。gāo chù yù fán kōng.高处欲燔空。ān dé zāi péi shǒu.安得栽培手。yí gēn xiàng yì zhōng.移根向邑中。

^回到顶部^