登农山访张道士故庵遗址因望钟山偶赋

公馀偶到丰亭上,踏破崖前苍藓纹。雨过草香衣染翠,日晴芝暖石生云。

道人已去坛空在,词客重来路莫分。瞻望皇都才咫尺,钟山佳气自氤氲。

注音版

dēng nóng shān fǎng zhāng dào shì gù ān yí zhǐ yīn wàng zhōng shān ǒu fù登农山访张道士故庵遗址因望钟山偶赋míng dài明代chén liǎn陈琏
gōng yú ǒu dào fēng tíng shàng.公馀偶到丰亭上。tà pò yá qián cāng xiǎn wén.踏破崖前苍藓纹。yǔ guò cǎo xiāng yī rǎn cuì.雨过草香衣染翠。rì qíng zhī nuǎn shí shēng yún.日晴芝暖石生云。dào rén yǐ qù tán kōng zài.道人已去坛空在。cí kè chóng lái lù mò fēn.词客重来路莫分。zhān wàng huáng dōu cái zhǐ chǐ.瞻望皇都才咫尺。zhōng shān jiā qì zì yīn yūn.钟山佳气自氤氲。

^回到顶部^