赋得冬日可爱

宿雾开天霁,寒郊见初日。林疏照逾远,冰轻影微出。
岂假阳和气,暂忘玄冬律。愁抱望自宽,羁情就如失。
欣欣事几许,曈曈状非一。倾心倘知期,良愿自兹毕。

注音版

fù dé dōng rì kě ài赋得冬日可爱táng dài唐代yǔ chéng xuān庾承宣
sù wù kāi tiān jì.宿雾开天霁。hán jiāo jiàn chū rì.寒郊见初日。lín shū zhào yú yuǎn.林疏照逾远。bīng qīng yǐng wēi chū.冰轻影微出。qǐ jiǎ yáng hé qì.岂假阳和气。zàn wàng xuán dōng lǜ.暂忘玄冬律。chóu bào wàng zì kuān.愁抱望自宽。jī qíng jiù rú shī.羁情就如失。xīn xīn shì jǐ xǔ.欣欣事几许。tóng tóng zhuàng fēi yī.曈曈状非一。qīng xīn tǎng zhī qī.倾心倘知期。liáng yuàn zì zī bì.良愿自兹毕。

^回到顶部^