客寄写兴

平生负奇崛,语出见肝膈。
栖栖离故巢,乃作富池客。
僧廊搘瘦竹,苦吟自相索。
不恨春雨横,但恨春怀窄。
百花艳阳吐,枝叶未鲜泽。
芳草极茸茸,迷尽旧辙迹。
浮云蔽江树,急浪涉津石。
掩窗引绿樽,暖此身寒瘠。

注音版

kè jì xiě xìng客寄写兴sòng dài宋代dǒng sì gǎo董嗣杲
píng shēng fù qí jué.平生负奇崛。yǔ chū jiàn gān gé.语出见肝膈。xī xī lí gù cháo.栖栖离故巢。nǎi zuò fù chí kè.乃作富池客。sēng láng zhī shòu zhú.僧廊搘瘦竹。kǔ yín zì xiāng suǒ.苦吟自相索。bù hèn chūn yǔ héng.不恨春雨横。dàn hèn chūn huái zhǎi.但恨春怀窄。bǎi huā yàn yáng tǔ.百花艳阳吐。zhī yè wèi xiān zé.枝叶未鲜泽。fāng cǎo jí róng róng.芳草极茸茸。mí jǐn jiù zhé jī.迷尽旧辙迹。fú yún bì jiāng shù.浮云蔽江树。jí làng shè jīn shí.急浪涉津石。yǎn chuāng yǐn lǜ zūn.掩窗引绿樽。nuǎn cǐ shēn hán jí.暖此身寒瘠。

^回到顶部^