寓陈杂诗十首

开门无客来,永日不冠履。
客至我老懒,投刺辄复去。
端成两相忘,因得百无虑。
故人在旁郡,书信不能屡。
兴哀东城公,将掩郏山墓。
不能往一恸,名义真有负。
可能金玉骨,亦遂黄壤腐。
但恐已神仙,裂石终飞去。

注音版

yù chén zá shī shí shǒu寓陈杂诗十首sòng dài宋代zhāng lěi张耒
kāi mén wú kè lái.开门无客来。yǒng rì bù guān lǚ.永日不冠履。kè zhì wǒ lǎo lǎn.客至我老懒。tóu cì zhé fù qù.投刺辄复去。duān chéng liǎng xiāng wàng.端成两相忘。yīn dé bǎi wú lǜ.因得百无虑。gù rén zài páng jùn.故人在旁郡。shū xìn bù néng lǚ.书信不能屡。xìng āi dōng chéng gōng.兴哀东城公。jiāng yǎn jiá shān mù.将掩郏山墓。bù néng wǎng yī tòng.不能往一恸。míng yì zhēn yǒu fù.名义真有负。kě néng jīn yù gǔ.可能金玉骨。yì suì huáng rǎng fǔ.亦遂黄壤腐。dàn kǒng yǐ shén xiān.但恐已神仙。liè shí zhōng fēi qù.裂石终飞去。

^回到顶部^