题王逸少帖

颠张醉素两秃翁,追逐世好称书工。
何曾梦见王与钟,妄自粉饰欺盲聋。
有如市倡抹青红,妖歌嫚舞眩儿童。
谢家夫人淡丰容,萧然自有林下风。
天门荡荡惊跳龙,出林飞鸟一扫空。
为君草书续其终,待我他日不匆匆。

注音版

tí wáng yì shǎo tiē题王逸少帖sòng dài宋代sū shì苏轼
diān zhāng zuì sù liǎng tū wēng.颠张醉素两秃翁。zhuī zhú shì hǎo chēng shū gōng.追逐世好称书工。hé zēng mèng jiàn wáng yǔ zhōng.何曾梦见王与钟。wàng zì fěn shì qī máng lóng.妄自粉饰欺盲聋。yǒu rú shì chàng mǒ qīng hóng.有如市倡抹青红。yāo gē mān wǔ xuàn ér tóng.妖歌嫚舞眩儿童。xiè jiā fū rén dàn fēng róng.谢家夫人淡丰容。xiāo rán zì yǒu lín xià fēng.萧然自有林下风。tiān mén dàng dàng jīng tiào lóng.天门荡荡惊跳龙。chū lín fēi niǎo yī sǎo kōng.出林飞鸟一扫空。wèi jūn cǎo shū xù qí zhōng.为君草书续其终。dài wǒ tā rì bù cōng cōng.待我他日不匆匆。

^回到顶部^