狄韶州煮蔓菁芦菔羹

我昔在田间,寒疱有珍烹。
常支折脚鼎,自煮花蔓菁。
中年失此味,想像如隔生。
谁知南岳老,解作东坡羹。
中有芦菔根,尚含晓露清。
勿语贵公子,従渠醉膻腥。

注音版

dí sháo zhōu zhǔ mán jīng lú fú gēng狄韶州煮蔓菁芦菔羹sòng dài宋代sū shì苏轼
wǒ xī zài tián jiān.我昔在田间。hán pào yǒu zhēn pēng.寒疱有珍烹。cháng zhī zhé jiǎo dǐng.常支折脚鼎。zì zhǔ huā mán jīng.自煮花蔓菁。zhōng nián shī cǐ wèi.中年失此味。xiǎng xiàng rú gé shēng.想像如隔生。shéi zhī nán yuè lǎo.谁知南岳老。jiě zuò dōng pō gēng.解作东坡羹。zhōng yǒu lú fú gēn.中有芦菔根。shàng hán xiǎo lù qīng.尚含晓露清。wù yǔ guì gōng zǐ.勿语贵公子。cóng qú zuì shān xīng.従渠醉膻腥。

^回到顶部^