偶赋

勇退知几自古难,人情宦路险於山。
劝君休唱眉间曲,放我山中自在閒。

注音版

ǒu fù偶赋sòng dài宋代jiāng tè lì姜特立
yǒng tuì zhī jǐ zì gǔ nán.勇退知几自古难。rén qíng huàn lù xiǎn yú shān.人情宦路险於山。quàn jūn xiū chàng méi jiān qū.劝君休唱眉间曲。fàng wǒ shān zhōng zì zài xián.放我山中自在閒。

^回到顶部^