木芙蓉三首

黄鸟啼烟二月朝,若教开即牡丹饶。
天嫌青帝恩光盛,留与秋风雪寂寥。
却假青腰女剪成,绿罗囊绽彩霞呈。
谁怜不及黄花菊,只遇陶潜便得名。
须到露寒方有态,为经霜裛稍无香。
移根若在秦宫里,多少佳人泣晓妆。

注音版

mù fú róng sān shǒu木芙蓉三首táng dài唐代huáng tāo黄滔
huáng niǎo tí yān èr yuè cháo.黄鸟啼烟二月朝。ruò jiào kāi jí mǔ dān ráo.若教开即牡丹饶。tiān xián qīng dì ēn guāng shèng.天嫌青帝恩光盛。liú yǔ qiū fēng xuě jì liáo.留与秋风雪寂寥。què jiǎ qīng yāo nǚ jiǎn chéng.却假青腰女剪成。lǜ luó náng zhàn cǎi xiá chéng.绿罗囊绽彩霞呈。shuí lián bù jí huáng huā jú.谁怜不及黄花菊。zhǐ yù táo qián biàn dé míng.只遇陶潜便得名。xū dào lù hán fāng yǒu tài.须到露寒方有态。wèi jīng shuāng yì shāo wú xiāng.为经霜裛稍无香。yí gēn ruò zài qín gōng lǐ.移根若在秦宫里。duō shǎo jiā rén qì xiǎo zhuāng.多少佳人泣晓妆。

^回到顶部^