卧病

贫病诚可羞,故床无新裘。春色烧肌肤,时餐苦咽喉。
倦寝意蒙昧,强言声幽柔。承颜自俯仰,有泪不敢流。
默默寸心中,朝愁续莫愁。

注音版

wò bìng卧病táng dài唐代mèng jiāo孟郊
pín bìng chéng kě xiū.贫病诚可羞。gù chuáng wú xīn qiú.故床无新裘。chūn sè shāo jī fū.春色烧肌肤。shí cān kǔ yān hóu.时餐苦咽喉。juàn qǐn yì méng mèi.倦寝意蒙昧。qiáng yán shēng yōu róu.强言声幽柔。chéng yán zì fǔ yǎng.承颜自俯仰。yǒu lèi bù gǎn liú.有泪不敢流。mò mò cùn xīn zhōng.默默寸心中。cháo chóu xù mò chóu.朝愁续莫愁。

^回到顶部^