初夏闲吟

绿杨深处啭流莺,莺语犹能喜太平。
人享永年非不幸,天生珍物岂无情。
牡丹谢后紫樱熟,芍药开时斑笋生。
林下一般闲富贵,何尝更肯让公卿。

注音版

chū xià xián yín初夏闲吟sòng dài宋代shào yōng邵雍
lǜ yáng shēn chù zhuàn liú yīng.绿杨深处啭流莺。yīng yǔ yóu néng xǐ tài píng.莺语犹能喜太平。rén xiǎng yǒng nián fēi bù xìng.人享永年非不幸。tiān shēng zhēn wù qǐ wú qíng.天生珍物岂无情。mǔ dān xiè hòu zǐ yīng shú.牡丹谢后紫樱熟。sháo yào kāi shí bān sǔn shēng.芍药开时斑笋生。lín xià yì bān xián fù guì.林下一般闲富贵。hé cháng gèng kěn ràng gōng qīng.何尝更肯让公卿。

^回到顶部^