海棠歌

我初入蜀鬓未霜,南充樊亭看海棠;当时已谓目未睹,岂知更有碧鸡坊。
碧鸡海棠天下绝,枝枝似染猩猩血;蜀姬艳妆肯让人,花前顿觉无颜色。
扁舟东下八千里,桃李真成仆奴尔。
若使海棠根可移,扬州芍药应羞死。
风雨春残杜鹃哭,夜夜寒衾梦还蜀。
何从乞得不死方,更看千年未为足。

注音版

hǎi táng gē海棠歌sòng dài宋代lù yóu陆游
wǒ chū rù shǔ bìn wèi shuāng.我初入蜀鬓未霜。nán chōng fán tíng kàn hǎi táng dāng shí yǐ wèi mù wèi dǔ.南充樊亭看海棠;当时已谓目未睹。qǐ zhī gèng yǒu bì jī fāng.岂知更有碧鸡坊。bì jī hǎi táng tiān xià jué.碧鸡海棠天下绝。zhī zhī shì rǎn xīng xīng xuè shǔ jī yàn zhuāng kěn ràng rén.枝枝似染猩猩血;蜀姬艳妆肯让人。huā qián dùn jué wú yán sè.花前顿觉无颜色。piān zhōu dōng xià bā qiān lǐ.扁舟东下八千里。táo lǐ zhēn chéng pū nú ěr.桃李真成仆奴尔。ruò shǐ hǎi táng gēn kě yí.若使海棠根可移。yáng zhōu sháo yào yīng xiū sǐ.扬州芍药应羞死。fēng yǔ chūn cán dù juān kū.风雨春残杜鹃哭。yè yè hán qīn mèng hái shǔ.夜夜寒衾梦还蜀。hé cóng qǐ dé bù sǐ fāng.何从乞得不死方。gèng kàn qiān nián wèi wèi zú.更看千年未为足。

^回到顶部^