清暑

穿竹清我魂,散发吹我顶。
虚窗听鸣蝉,小槛看汲井。
扫地长物空,漱泉齿颊冷。
厨人具浆粉,童子鬻山茗。
微云未必雨,且喜收树影。
残书置不视,乐此清昼永。
既夕即搒舟,门外绿千顷。
世事何足论,平生慕箕颍。

注音版

qīng shǔ清暑sòng dài宋代lù yóu陆游
chuān zhú qīng wǒ hún.穿竹清我魂。sàn fà chuī wǒ dǐng.散发吹我顶。xū chuāng tīng míng chán.虚窗听鸣蝉。xiǎo kǎn kàn jí jǐng.小槛看汲井。sǎo dì cháng wù kōng.扫地长物空。shù quán chǐ jiá lěng.漱泉齿颊冷。chú rén jù jiāng fěn.厨人具浆粉。tóng zǐ yù shān míng.童子鬻山茗。wēi yún wèi bì yǔ.微云未必雨。qiě xǐ shōu shù yǐng.且喜收树影。cán shū zhì bù shì.残书置不视。lè cǐ qīng zhòu yǒng.乐此清昼永。jì xī jí bàng zhōu.既夕即搒舟。mén wài lǜ qiān qǐng.门外绿千顷。shì shì hé zú lùn.世事何足论。píng shēng mù jī yǐng.平生慕箕颍。

^回到顶部^