至开元僧舍上方次韵舍弟二月一日之作

溪谷溅溅嫩水通,野田高下绿蒙茸。
和风满树笙簧杂,霁雪兼山粉黛重。
万里有家归尚隔,一廛无地去何从。
伤春故欲西南望,回首荒城已暮锺。

注音版

zhì kāi yuán sēng shè shàng fāng cì yùn shè dì èr yuè yī rì zhī zuò至开元僧舍上方次韵舍弟二月一日之作sòng dài宋代wáng ān shí王安石
xī gǔ jiàn jiàn nèn shuǐ tōng.溪谷溅溅嫩水通。yě tián gāo xià lǜ méng róng.野田高下绿蒙茸。hé fēng mǎn shù shēng huáng zá.和风满树笙簧杂。jì xuě jiān shān fěn dài zhòng.霁雪兼山粉黛重。wàn lǐ yǒu jiā guī shàng gé.万里有家归尚隔。yī chán wú dì qù hé cóng.一廛无地去何从。shāng chūn gù yù xī nán wàng.伤春故欲西南望。huí shǒu huāng chéng yǐ mù zhōng.回首荒城已暮锺。

^回到顶部^