寄吴冲卿二首

塞垣花气欲飞浮,眼底纷纷绿渐抽。
悠远山川嗟我老,急难兄弟想君愁。
旧知白日诸曹满,试问红灯几客留。
时节只应无意思,亦如何路判春休。

注音版

jì wú chōng qīng èr shǒu寄吴冲卿二首sòng dài宋代wáng ān shí王安石
sāi yuán huā qì yù fēi fú.塞垣花气欲飞浮。yǎn dǐ fēn fēn lǜ jiàn chōu.眼底纷纷绿渐抽。yōu yuǎn shān chuān jiē wǒ lǎo.悠远山川嗟我老。jí nàn xiōng dì xiǎng jūn chóu.急难兄弟想君愁。jiù zhī bái rì zhū cáo mǎn.旧知白日诸曹满。shì wèn hóng dēng jǐ kè liú.试问红灯几客留。shí jié zhǐ yīng wú yì sī.时节只应无意思。yì rú hé lù pàn chūn xiū.亦如何路判春休。

^回到顶部^