莫溪驿

缺月昏昏漏未央,一灯明灭照秋床。
病身最觉风露早,归梦不知山水长。
坐感岁时歌慷慨,起看天地色凄凉。
鸣蝉更乱行人耳,正抱疏桐叶半黄。

注音版

mò xī yì莫溪驿sòng dài宋代wáng ān shí王安石
quē yuè hūn hūn lòu wèi yāng.缺月昏昏漏未央。yī dēng míng miè zhào qiū chuáng.一灯明灭照秋床。bìng shēn zuì jué fēng lù zǎo.病身最觉风露早。guī mèng bù zhī shān shuǐ zhǎng.归梦不知山水长。zuò gǎn suì shí gē kāng kǎi.坐感岁时歌慷慨。qǐ kàn tiān dì sè qī liáng.起看天地色凄凉。míng chán gèng luàn xíng rén ěr.鸣蝉更乱行人耳。zhèng bào shū tóng yè bàn huáng.正抱疏桐叶半黄。

^回到顶部^