梅花七律

洒落胸襟不受尘,水沈为骨玉为神。
直疑天上浑无雪,不放人閒别有春。
驱遣山蜂离境界,招呼野鹤作比邻。
分明清入仙臞格,人似孤山始得真。

注音版

méi huā qī lǜ梅花七律sòng dài宋代zhāng dào qià张道洽
sǎ luò xiōng jīn bù shòu chén.洒落胸襟不受尘。shuǐ shěn wèi gǔ yù wèi shén.水沈为骨玉为神。zhí yí tiān shàng hún wú xuě.直疑天上浑无雪。bù fàng rén xián bié yǒu chūn.不放人閒别有春。qū qiǎn shān fēng lí jìng jiè.驱遣山蜂离境界。zhāo hū yě hè zuò bǐ lín.招呼野鹤作比邻。fēn míng qīng rù xiān qú gé.分明清入仙臞格。rén shì gū shān shǐ dé zhēn.人似孤山始得真。

^回到顶部^