平韵满江红(牡丹)

翠袖余寒,早添得、铢衣几重。保须怪、妍华都谢,更为谁容。衔尽吴花成鹿苑,人间不恨雨和风。便一枝、流落到人家,清泪红。
山雾湿,倚熏笼。垂バ叶,鬓酥融。恨宫云一朵,飞过空同。白日长闲青鸟在,杨家花落白苹中。问故人、忍更负东风,尊酒空。

注音版

píng yùn mǎn jiāng hóng mǔ dān平韵满江红(牡丹)sòng dài宋代péng yuán xùn彭元逊
cuì xiù yú hán.翠袖余寒。zǎo tiān dé zhū yī jǐ zhòng.早添得、铢衣几重。bǎo xū guài yán huá dōu xiè.保须怪、妍华都谢。gèng wéi shuí róng.更为谁容。xián jǐn wú huā chéng lù yuàn.衔尽吴花成鹿苑。rén jiān bù hèn yǔ hé fēng.人间不恨雨和风。biàn yī zhī liú luò dào rén jiā.便一枝、流落到人家。qīng lèi hóng.清泪红。shān wù shī.山雾湿。yǐ xūn lóng.倚熏笼。chuí yè.垂バ叶。bìn sū róng.鬓酥融。hèn gōng yún yī duǒ.恨宫云一朵。fēi guò kōng tóng.飞过空同。bái rì zhǎng xián qīng niǎo zài.白日长闲青鸟在。yáng jiā huā luò bái píng zhōng.杨家花落白苹中。wèn gù rén rěn gèng fù dōng fēng.问故人、忍更负东风。zūn jiǔ kōng.尊酒空。

^回到顶部^