春暮

韶光催去太无情,只为东君去住轻。
虽欲迟留芳径里,如何禁得杜鹃声。
桐花快落春风老,梅子微酸晚雨晴。
从此嬉游时节少,不须日日报诗成。

注音版

chūn mù春暮sòng dài宋代gāo zhù高翥
sháo guāng cuī qù tài wú qíng.韶光催去太无情。zhǐ wèi dōng jūn qù zhù qīng.只为东君去住轻。suī yù chí liú fāng jìng lǐ.虽欲迟留芳径里。rú hé jìn dé dù juān shēng.如何禁得杜鹃声。tóng huā kuài luò chūn fēng lǎo.桐花快落春风老。méi zǐ wēi suān wǎn yǔ qíng.梅子微酸晚雨晴。cóng cǐ xī yóu shí jié shǎo.从此嬉游时节少。bù xū rì rì bào shī chéng.不须日日报诗成。

^回到顶部^