程伯禹母夫人挽诗二首 其一

久矣闺门秀,端如玉在渊。相夫成令德,教子作名贤。

遽逐秋风尽,空令莫景迁。伤心江左地,松柏闭新阡。

注音版

chéng bó yǔ mǔ fū rén wǎn shī èr shǒu qí yī程伯禹母夫人挽诗二首 其一sòng dài宋代lǚ běn zhōng吕本中
jiǔ yǐ guī mén xiù.久矣闺门秀。duān rú yù zài yuān.端如玉在渊。xiāng fū chéng lìng dé.相夫成令德。jiào zǐ zuò míng xián.教子作名贤。jù zhú qiū fēng jǐn.遽逐秋风尽。kōng lìng mò jǐng qiān.空令莫景迁。shāng xīn jiāng zuǒ dì.伤心江左地。sōng bǎi bì xīn qiān.松柏闭新阡。

^回到顶部^