怀京师
【宋代】
吕本中
北风作霜秋已寒,长江浪生船去难。客愁不断若江水,朝思莫思在长安。
长安城外高十丈,此地岂容胡马傍。亲见去年城破时,至今铁马黄河上。
小臣位下才则拙,有谋未献空惆怅。汉家宗庙有神灵,但语胡儿莫狂荡。
注音版
huái jīng shī怀京师sòng dài宋代lǚ běn zhōng吕本中
běi fēng zuò shuāng qiū yǐ hán.北风作霜秋已寒。cháng jiāng làng shēng chuán qù nán.长江浪生船去难。kè chóu bù duàn ruò jiāng shuǐ.客愁不断若江水。cháo sī mò sī zài cháng ān.朝思莫思在长安。cháng ān chéng wài gāo shí zhàng.长安城外高十丈。cǐ dì qǐ róng hú mǎ bàng.此地岂容胡马傍。qīn jiàn qù nián chéng pò shí.亲见去年城破时。zhì jīn tiě mǎ huáng hé shàng.至今铁马黄河上。xiǎo chén wèi xià cái zé zhuō.小臣位下才则拙。yǒu móu wèi xiàn kōng chóu chàng.有谋未献空惆怅。hàn jiā zōng miào yǒu shén líng.汉家宗庙有神灵。dàn yǔ hú ér mò kuáng dàng.但语胡儿莫狂荡。