秋日登玉峰

玉琢孤峰压富沙,人行峰顶步云霞。溪流缓去几回曲,树色幽分无数家。

翠拂寒烟平似水,红飘霜叶远如花。明朝重向城中望,对此孤峰应不差。

注音版

qiū rì dēng yù fēng秋日登玉峰sòng dài宋代xú jī徐玑
yù zhuó gū fēng yā fù shā.玉琢孤峰压富沙。rén xíng fēng dǐng bù yún xiá.人行峰顶步云霞。xī liú huǎn qù jǐ huí qū.溪流缓去几回曲。shù sè yōu fēn wú shù jiā.树色幽分无数家。cuì fú hán yān píng shì shuǐ.翠拂寒烟平似水。hóng piāo shuāng yè yuǎn rú huā.红飘霜叶远如花。míng cháo zhòng xiàng chéng zhōng wàng.明朝重向城中望。duì cǐ gū fēng yīng bù chà.对此孤峰应不差。

^回到顶部^