二月十七日

入春不雨忧在田,数朝乃复相属连。
今晨得晴绝可喜,病体素羸犹著锦。
杏花始开忽已落,桃李安能问今昨。
独余杨柳故青青,乃似仍叔之子弱。
春今二月已强半,匆匆何方为羁绊。
雨虽未厌愁奈何,又听仆仆林鸠唤。

注音版

èr yuè shí qī rì二月十七日sòng dài宋代zhào fān赵蕃
rù chūn bù yǔ yōu zài tián.入春不雨忧在田。shù cháo nǎi fù xiāng shǔ lián.数朝乃复相属连。jīn chén dé qíng jué kě xǐ.今晨得晴绝可喜。bìng tǐ sù léi yóu zhe jǐn.病体素羸犹著锦。xìng huā shǐ kāi hū yǐ luò.杏花始开忽已落。táo lǐ ān néng wèn jīn zuó.桃李安能问今昨。dú yú yáng liǔ gù qīng qīng.独余杨柳故青青。nǎi shì réng shū zhī zǐ ruò.乃似仍叔之子弱。chūn jīn èr yuè yǐ qiáng bàn.春今二月已强半。cōng cōng hé fāng wèi jī bàn.匆匆何方为羁绊。yǔ suī wèi yàn chóu nài hé.雨虽未厌愁奈何。yòu tīng pú pú lín jiū huàn.又听仆仆林鸠唤。

^回到顶部^