咏道上松

长松高落落,积雪白皑皑。鳞鬣冻且僵,郁结久不开。

观其缠压意,直使同枯荄。雁带寒光去,鸟传春信来。

微阳入直干,生意忽已回。豁若醉初醒,整顿出尘埃。

秀色媚山腹,孤标摩斗魁。时至自当复,安得长摧颓。

若非根本壮,何能异草莱。

注音版

yǒng dào shàng sōng咏道上松sòng dài宋代kǒng píng zhòng孔平仲
cháng sōng gāo luò luò.长松高落落。jī xuě bái ái ái.积雪白皑皑。lín liè dòng qiě jiāng.鳞鬣冻且僵。yù jié jiǔ bù kāi.郁结久不开。guān qí chán yā yì.观其缠压意。zhí shǐ tóng kū gāi.直使同枯荄。yàn dài hán guāng qù.雁带寒光去。niǎo chuán chūn xìn lái.鸟传春信来。wēi yáng rù zhí gàn.微阳入直干。shēng yì hū yǐ huí.生意忽已回。huō ruò zuì chū xǐng.豁若醉初醒。zhěng dùn chū chén āi.整顿出尘埃。xiù sè mèi shān fù.秀色媚山腹。gū biāo mó dòu kuí.孤标摩斗魁。shí zhì zì dāng fù.时至自当复。ān dé zhǎng cuī tuí.安得长摧颓。ruò fēi gēn běn zhuàng.若非根本壮。hé néng yì cǎo lái.何能异草莱。

^回到顶部^