画壁

松柏双双夹竹青,来游仙客称闲情。
一时幻出谁能尔,四者依然太瘦生。
郁郁相交堪掬翠,昂昂自得若闻声。
如何艳冶容繁杏,殆恐人嫌境过清。

注音版

huà bì画壁sòng dài宋代dèng shēn邓深
sōng bǎi shuāng shuāng jiā zhú qīng.松柏双双夹竹青。lái yóu xiān kè chēng xián qíng.来游仙客称闲情。yī shí huàn chū shuí néng ěr.一时幻出谁能尔。sì zhě yī rán tài shòu shēng.四者依然太瘦生。yù yù xiāng jiāo kān jū cuì.郁郁相交堪掬翠。áng áng zì dé ruò wén shēng.昂昂自得若闻声。rú hé yàn yě róng fán xìng.如何艳冶容繁杏。dài kǒng rén xián jìng guò qīng.殆恐人嫌境过清。

^回到顶部^