狂泉
【宋代】
范浚
昔有大荒国,水以狂泉名。国人皆饮泉,狂颠率无宁。
一者自穿汲,乃独能常醒。国人既皆狂,反见不狂惊。
顾谓不狂人,无乃鬼物凭。不然是狂疾,救疗当痊轻。
施针灼炷艾,肤肉无全平。而彼不狂者,被虐楚不胜。
贲然走泉所,酌饮不敢停。既饮即亦狂,万虑皆迷冥。
其狂与众一,众始欢相倾。世事今亦然,嗟哉感诗鸣。
安得跨鹏背,独往游天溟。寄谢彼狂子,酌泉吾不能。
注音版
kuáng quán狂泉sòng dài宋代fàn jùn范浚
xī yǒu dà huāng guó.昔有大荒国。shuǐ yǐ kuáng quán míng.水以狂泉名。guó rén jiē yǐn quán.国人皆饮泉。kuáng diān lǜ wú níng.狂颠率无宁。yī zhě zì chuān jí.一者自穿汲。nǎi dú néng cháng xǐng.乃独能常醒。guó rén jì jiē kuáng.国人既皆狂。fǎn jiàn bù kuáng jīng.反见不狂惊。gù wèi bù kuáng rén.顾谓不狂人。wú nǎi guǐ wù píng.无乃鬼物凭。bù rán shì kuáng jí.不然是狂疾。jiù liáo dāng quán qīng.救疗当痊轻。shī zhēn zhuó zhù ài.施针灼炷艾。fū ròu wú quán píng.肤肉无全平。ér bǐ bù kuáng zhě.而彼不狂者。bèi nüè chǔ bù shèng.被虐楚不胜。bēn rán zǒu quán suǒ.贲然走泉所。zhuó yǐn bù gǎn tíng.酌饮不敢停。jì yǐn jí yì kuáng.既饮即亦狂。wàn lǜ jiē mí míng.万虑皆迷冥。qí kuáng yǔ zhòng yī.其狂与众一。zhòng shǐ huān xiāng qīng.众始欢相倾。shì shì jīn yì rán.世事今亦然。jiē zāi gǎn shī míng.嗟哉感诗鸣。ān dé kuà péng bèi.安得跨鹏背。dú wǎng yóu tiān míng.独往游天溟。jì xiè bǐ kuáng zi.寄谢彼狂子。zhuó quán wú bù néng.酌泉吾不能。