子真新篇愈出愈工压倒元白三叹不已勉强再次前韵

独守寒窗坐昏黑,怪底打门声摵摵。呼童秉烛诵新诗,箧笥珠玑喜盈积。

君家文焰万丈长,愧我才悭真退尺。往来政自足风流,唱酬聊可供閒隙。

剧谈快饮坐生春,一笑相看眼俱碧。晓来百鸟报新晴,渐喜门前多辙迹。

眼明顿觉有春意,耳冷况闻开乐籍。何劳空泛剡溪舟,不如沉醉高阳宅。

楼迥吹残玉笛寒,杯乾笑指银瓶索。遥知塞上积雪深,千里关山同一色。

夕烽罢警铁衣閒,聘币星驰交两国。使华不用吞旃毛,边吏何忧取温麦。

祇怜鱼贯挽舟人,堕指裂肤声苦剧。东风吹作一尺泥,山鸟却愁行不得。

注音版

zǐ zhēn xīn piān yù chū yù gōng yā dǎo yuán bái sān tàn bù yǐ miǎn qiǎng zài cì qián yùn子真新篇愈出愈工压倒元白三叹不已勉强再次前韵sòng dài宋代cài kān蔡戡
dú shǒu hán chuāng zuò hūn hēi.独守寒窗坐昏黑。guài dǐ dǎ mén shēng shè shè.怪底打门声摵摵。hū tóng bǐng zhú sòng xīn shī.呼童秉烛诵新诗。qiè sì zhū jī xǐ yíng jī.箧笥珠玑喜盈积。jūn jiā wén yàn wàn zhàng zhǎng.君家文焰万丈长。kuì wǒ cái qiān zhēn tuì chǐ.愧我才悭真退尺。wǎng lái zhèng zì zú fēng liú.往来政自足风流。chàng chóu liáo kě gōng xián xì.唱酬聊可供閒隙。jù tán kuài yǐn zuò shēng chūn.剧谈快饮坐生春。yī xiào xiāng kàn yǎn jù bì.一笑相看眼俱碧。xiǎo lái bǎi niǎo bào xīn qíng.晓来百鸟报新晴。jiàn xǐ mén qián duō zhé jī.渐喜门前多辙迹。yǎn míng dùn jué yǒu chūn yì.眼明顿觉有春意。ěr lěng kuàng wén kāi lè jí.耳冷况闻开乐籍。hé láo kōng fàn shàn xī zhōu.何劳空泛剡溪舟。bù rú chén zuì gāo yáng zhái.不如沉醉高阳宅。lóu jiǒng chuī cán yù dí hán.楼迥吹残玉笛寒。bēi gān xiào zhǐ yín píng suǒ.杯乾笑指银瓶索。yáo zhī sāi shàng jī xuě shēn.遥知塞上积雪深。qiān lǐ guān shān tóng yī sè.千里关山同一色。xī fēng bà jǐng tiě yī xián.夕烽罢警铁衣閒。pìn bì xīng chí jiāo liǎng guó.聘币星驰交两国。shǐ huá bù yòng tūn zhān máo.使华不用吞旃毛。biān lì hé yōu qǔ wēn mài.边吏何忧取温麦。qí lián yú guàn wǎn zhōu rén.祇怜鱼贯挽舟人。duò zhǐ liè fū shēng kǔ jù.堕指裂肤声苦剧。dōng fēng chuī zuò yī chǐ ní.东风吹作一尺泥。shān niǎo què chóu xíng bù dé.山鸟却愁行不得。

^回到顶部^